JavaScript is required

Tài sản hữu hình A thời gian sử dụng hữu ích là 10 năm, đến hết năm thứ 8. Cty A đánh giá lại và ghi nhận tài sản A không đủ tiêu chuẩn ghi nhận là tài sản cố định hữu hình chuyển sang thành công cụ dụng cụ. Trong trường hợp này kế toán ghi nhận thế nào?

A.

Nợ TK 214 – Hao mòn TSCĐ (Giá trị đã khấu hao), Nợ TK 627, 641, 642 (Giá trị còn lại) (Nếu giá trị còn lại nhỏ), Nợ TK 242 – Chi phí trả trước dài hạn (Giá trị còn lại) (Nếu giá trị còn lại lớn phải phân bổ dần)/ Có TK 211 – TSCĐ hữu hình.

B.

Nợ TK 214 – Hao mòn TSCĐ (Giá trị đã khấu hao), Nợ TK 627, 641, 642 (Giá trị còn lại) (Nếu giá trị còn lại nhỏ)/ Có TK 211 – TSCĐ hữu hình.

C.

Nợ TK 214 – Hao mòn TSCĐ (Giá trị đã khấu hao), Nợ TK 627, 641, 642 (Giá trị còn lại) (Nếu giá trị còn lại nhỏ), Nợ TK 153 – Chi phí trả trước dài hạn (Giá trị còn lại)/ (Nếu giá trị còn lại lớn phải phân bổ dần) Có TK 211 – TSCĐ hữu hình.

D.

Không có đáp án đúng

Trả lời:

Đáp án đúng: C


Đáp án đúng là B. Vì khi một tài sản cố định hữu hình không còn đủ tiêu chuẩn ghi nhận là TSCĐ và chuyển thành công cụ, dụng cụ, kế toán cần loại bỏ giá trị còn lại của TSCĐ đó. Giá trị còn lại sẽ được tính vào chi phí sản xuất kinh doanh trong kỳ (TK 627, 641, 642). Tài khoản 214 dùng để phản ánh giá trị hao mòn lũy kế của TSCĐ, vì vậy cần ghi Nợ để giảm giá trị hao mòn. Tài khoản 211 dùng để phản ánh nguyên giá của TSCĐ, vì vậy cần ghi Có để giảm nguyên giá TSCĐ. Trong trường hợp giá trị còn lại nhỏ, ghi nhận vào chi phí ngay là phù hợp. Loại bỏ các đáp án khác vì: A, C: Sử dụng TK 242, 153 là không chính xác trong trường hợp này vì tài sản không còn đủ tiêu chuẩn là TSCĐ và giá trị còn lại không nhất thiết phải phân bổ dần, đặc biệt nếu giá trị này nhỏ. D: Loại bỏ vì có đáp án đúng.

Câu hỏi liên quan