Phương án A (Ủ): Ủ là quá trình nung nóng thép đến nhiệt độ nhất định, giữ nhiệt trong một khoảng thời gian, sau đó làm nguội rất chậm cùng với lò. Mục đích của ủ là làm mềm thép, tăng độ dẻo, giảm độ cứng và loại bỏ ứng suất dư trong vật liệu. Quá trình làm nguội chậm thường diễn ra trong lò để đảm bảo độ đồng đều về nhiệt độ và tránh ứng suất nhiệt.
Phương án B (Thường hoá): Thường hóa là quá trình nung nóng thép đến nhiệt độ cao hơn nhiệt độ tới hạn, giữ nhiệt trong một khoảng thời gian, sau đó làm nguội trong không khí tĩnh. Mục đích của thường hóa là cải thiện độ dẻo dai, độ bền và độ cứng của thép, đồng thời làm đồng đều thành phần hóa học và cơ tính của vật liệu. Quá trình làm nguội trong không khí tĩnh giúp tạo ra cấu trúc tế vi mịn hơn so với ủ, dẫn đến cơ tính tốt hơn.
Phương án C (Tôi): Tôi là quá trình nung nóng thép đến nhiệt độ cao hơn nhiệt độ tới hạn, giữ nhiệt trong một khoảng thời gian, sau đó làm nguội nhanh trong môi trường làm nguội như nước, dầu hoặc không khí cưỡng bức. Mục đích của tôi là làm tăng độ cứng và độ bền của thép. Quá trình làm nguội nhanh tạo ra cấu trúc martensite, một pha rất cứng và giòn.
Phương án D (Ram): Ram là quá trình nung nóng thép đã tôi đến nhiệt độ thấp hơn nhiệt độ tới hạn, giữ nhiệt trong một khoảng thời gian, sau đó làm nguội trong không khí hoặc môi trường làm nguội khác. Mục đích của ram là giảm độ giòn và cải thiện độ dẻo dai của thép đã tôi, đồng thời giảm ứng suất dư. Ram không làm nguội từ nhiệt độ cao như các phương pháp khác.
Kết luận: Câu hỏi mô tả quá trình "nung nóng thép, làm nguội, giữ nhiệt trong không khí tĩnh", đây chính là đặc điểm của quá trình thường hóa. Do đó, đáp án đúng là B.