Phép chiếu phương vị là phép chiếu sử dụng mặt phẳng làm mặt chiếu. Mặt phẳng này tiếp xúc với quả địa cầu tại một điểm, và từ điểm này các đường kinh, vĩ tuyến được chiếu lên mặt phẳng.
Phép chiếu phương vị đứng (Gnomonic projection) có đặc điểm là tâm của phép chiếu trùng với tâm của Trái Đất, và mặt phẳng chiếu tiếp xúc với bề mặt Trái Đất tại một điểm (thường là một cực). Do đó, tính chính xác cao nhất ở tâm chiếu (tức là ở cực) và giảm dần khi ra xa tâm. Vì vậy, đáp án đúng là "Cao ở 2 cực và giảm dần về các vĩ độ thấp hơn".
Trong phép chiếu phương vị ngang, tính chính xác cao nhất ở tâm của phép chiếu, tức là điểm mà mặt phẳng tiếp xúc với quả địa cầu. Từ điểm tiếp xúc này, độ chính xác giảm dần khi càng xa tâm chiếu. Do đó, đáp án đúng phải là vị trí giao của kinh tuyến gốc và xích đạo (tâm chiếu) và giảm dần khi càng xa giao điểm đó.
Phép chiếu phương vị ngang là phép chiếu mà mặt phẳng hình chiếu tiếp xúc với địa cầu tại một điểm. Phép chiếu này thích hợp nhất để vẽ bản đồ các vùng cực vì nó ít bị biến dạng nhất ở khu vực gần điểm tiếp xúc.
Phép chiếu phương vị nghiêng có đặc điểm là tính chính xác cao nhất ở vị trí tiếp xúc của mặt chiếu với bề mặt Trái Đất, và độ chính xác giảm dần khi càng xa điểm tiếp xúc đó.