Nội nhân (các yếu tố bên trong) trong y học cổ truyền thường được quy về Thất tình, tức 7 loại tình chí: hỉ (vui), nộ (giận), ưu (lo), tư (nghĩ ngợi), bi (buồn), khủng (sợ), kinh (kinh hãi).
Thuốc bổ khí chủ yếu tập trung vào việc kiện tỳ (tăng cường chức năng tiêu hóa của tỳ vị) và bổ phế (tăng cường chức năng hô hấp của phổi). Tỳ vị khỏe mạnh giúp hấp thu và chuyển hóa dinh dưỡng tốt, từ đó sinh ra khí huyết. Phế mạnh giúp khí huyết lưu thông tốt trong cơ thể.
Chủ tịch Hồ Chí Minh luôn coi trọng việc kết hợp y học hiện đại và y học cổ truyền để xây dựng nền y học Việt Nam xã hội chủ nghĩa, phục vụ tốt hơn nhu cầu chăm sóc sức khỏe của nhân dân. Đây là một chủ trương nhất quán và được thể hiện trong nhiều bài nói, bài viết của Người.
Câu hỏi này kiểm tra kiến thức về các khái niệm âm dương trong y học cổ truyền. Âm và dương là hai mặt đối lập nhưng thống nhất, biểu hiện cho các trạng thái khác nhau của cơ thể.
* Ức chế, hưng phấn: Đây là hai trạng thái của hệ thần kinh, hưng phấn thuộc dương, ức chế thuộc âm. Tuy nhiên, đáp án này không hoàn toàn chỉ ra các yếu tố thuộc dương. * Hàn, hư: Đây là các trạng thái thuộc âm (hàn là lạnh, hư là suy yếu). * Thực, nhiệt: Đây là các trạng thái thuộc dương (thực là dư thừa, nhiệt là nóng). * Tạng phủ: Tạng (như tim, gan, tỳ, phế, thận) thuộc âm, phủ (như vị, đởm, đại tràng, tiểu tràng, bàng quang, tam tiêu) thuộc dương. Đáp án này không hoàn toàn chỉ ra các yếu tố thuộc dương. * Ức chế: Đây là một trạng thái thuộc âm.
Vì vậy, đáp án C. Thực, nhiệt là đáp án chính xác nhất vì cả hai khái niệm này đều thuộc về dương.
Nguyên tắc "chữa bệnh phải tìm đến gốc bệnh" trong y học cổ truyền nhấn mạnh việc xác định căn nguyên sâu xa của bệnh, chứ không chỉ điều trị các triệu chứng bên ngoài. Trong đó, việc phân biệt "Hư" và "Thực" là một bước quan trọng để xác định bản chất của bệnh. "Hư" chỉ tình trạng suy yếu của cơ thể, cần bồi bổ. "Thực" chỉ sự tích tụ của các yếu tố gây bệnh, cần loại bỏ. Việc xác định "Hư, Thực" giúp thầy thuốc đưa ra phương pháp điều trị phù hợp, giải quyết tận gốc vấn đề.
Theo y học cổ truyền, âm và dương là hai mặt đối lập nhưng thống nhất, có ảnh hưởng lẫn nhau. Bệnh ở phần âm (ví dụ: các bệnh về huyết, tân dịch,...) có thể ảnh hưởng đến phần dương (khí, chức năng hoạt động của cơ thể) và ngược lại. Ví dụ, âm hư (suy giảm phần âm) lâu ngày có thể dẫn đến dương hư (suy giảm chức năng hoạt động). Vì vậy, bệnh ở phần âm ảnh hưởng tới bệnh ở phần dương là đúng.