Một ngôn ngữ được gọi là hướng đối tượng khi nó thoả mãn đặc trưng nào sau đây?
Trả lời:
Đáp án đúng: D
Ngôn ngữ hướng đối tượng (OOP) là một mô hình lập trình dựa trên khái niệm "đối tượng", chứa dữ liệu dưới dạng các trường (thường được gọi là thuộc tính hoặc thuộc tính) và mã dưới dạng các thủ tục (thường được gọi là phương thức). Ba đặc trưng cơ bản của OOP là:
- Tính đóng gói (encapsulation): Gói dữ liệu và phương thức hoạt động trên dữ liệu đó vào trong một đơn vị duy nhất (lớp). Điều này giúp bảo vệ dữ liệu khỏi truy cập trực tiếp từ bên ngoài và tăng tính bảo mật của chương trình.
- Tính kế thừa (inheritance): Cho phép một lớp (lớp con) kế thừa các thuộc tính và phương thức từ một lớp khác (lớp cha). Điều này giúp tái sử dụng mã, giảm sự trùng lặp và xây dựng hệ thống phân cấp lớp một cách dễ dàng.
- Tính đa hình (polymorphism): Cho phép các đối tượng thuộc các lớp khác nhau phản ứng khác nhau với cùng một thông điệp hoặc hành động. Điều này làm tăng tính linh hoạt và khả năng mở rộng của chương trình.
Vì vậy, một ngôn ngữ được gọi là hướng đối tượng khi nó thỏa mãn cả ba đặc trưng: tính đóng gói, tính kế thừa và tính đa hình.