Đáp án đúng: C
Câu hỏi này kiểm tra kiến thức về dự phòng cấp II trong y học gia đình, đặc biệt trong bối cảnh bệnh nhân có bệnh nền mạn tính và di chứng của bệnh cấp tính (nhồi máu não). Dự phòng cấp II tập trung vào việc phát hiện sớm, điều trị và kiểm soát bệnh để ngăn ngừa bệnh tiến triển hoặc tái phát. Trong trường hợp này:
* **Phương án A**: Đúng. Sử dụng thuốc để điều trị huyết áp và rối loạn lipid máu là một phần quan trọng của dự phòng cấp II để ngăn ngừa các biến cố tim mạch tái phát.
* **Phương án B**: Đúng. Theo dõi huyết áp tại nhà giúp đánh giá hiệu quả điều trị và điều chỉnh thuốc phù hợp, từ đó kiểm soát huyết áp tốt hơn và giảm nguy cơ biến chứng.
* **Phương án C**: Đúng. Đây là sự kết hợp của cả hai phương án A và B, bao gồm cả việc dùng thuốc và theo dõi tại nhà, là một cách tiếp cận toàn diện và hiệu quả trong dự phòng cấp II cho bệnh nhân này.
* **Phương án D**: Đúng. Vận động (thụ động hoặc chủ động) và tập thể dục, đặc biệt đối với phần cơ liệt, là một phần quan trọng của phục hồi chức năng và dự phòng các biến chứng do liệt, ví dụ như teo cơ, loét do tỳ đè.
Vì tất cả các phương án đều đúng và có vai trò quan trọng trong dự phòng cấp II cho bệnh nhân này, nên cần chọn phương án bao hàm đầy đủ nhất. Tuy nhiên, không có phương án nào bao hàm tất cả các yếu tố trên. Phương án C bao gồm việc sử dụng thuốc và theo dõi tại nhà, là hai yếu tố quan trọng nhất trong quản lý bệnh mạn tính cho bệnh nhân này. Mặc dù vận động cũng quan trọng, nhưng thuốc và theo dõi là ưu tiên hàng đầu để ngăn ngừa các biến cố tim mạch tái phát. Do đó, phương án C là đáp án phù hợp nhất.
Tuy nhiên, nếu phải chọn một đáp án đúng nhất, thì đáp án có nội dung bao hàm nhiều khía cạnh can thiệp nhất sẽ được ưu tiên lựa chọn.
Trong trường hợp này không có đáp án toàn diện nhất, do đó câu hỏi có thể gây tranh cãi. Tuy nhiên, nếu phải lựa chọn, ta nên chọn đáp án bao gồm nhiều khía cạnh can thiệp nhất, cụ thể trong tình huống này, đáp án **C** phù hợp nhất.