JavaScript is required

Lời gọi phương thức ảo:

A.

Phải gọi thông qua con trỏ đối tượng

B.

Không thể gọi phương thức ảo

C.

Gọi như phương thức thông thường

D.

Gọi kèm từ khóa virtual

Trả lời:

Đáp án đúng: C


Lời gọi phương thức ảo trong lập trình hướng đối tượng (OOP) thường được thực hiện thông qua con trỏ hoặc tham chiếu đến đối tượng. Điều này cho phép đa hình (polymorphism), tức là cùng một lời gọi phương thức có thể thực hiện các hành động khác nhau tùy thuộc vào kiểu thực tế của đối tượng tại thời điểm chạy chương trình. * **Phương án 1: Phải gọi thông qua con trỏ đối tượng** - Đây là một cách phổ biến và quan trọng để gọi phương thức ảo, đặc biệt khi làm việc với tính đa hình. Khi bạn có một con trỏ hoặc tham chiếu đến một lớp cơ sở, nhưng đối tượng thực tế mà nó trỏ đến là một lớp con, việc gọi một phương thức ảo thông qua con trỏ/tham chiếu này sẽ gọi phiên bản của phương thức được định nghĩa trong lớp con (nếu nó đã được ghi đè). * **Phương án 2: Không thể gọi phương thức ảo** - Sai. Phương thức ảo là một tính năng cốt lõi của OOP và hoàn toàn có thể gọi được. * **Phương án 3: Gọi như phương thức thông thường** - Điều này không hoàn toàn đúng. Mặc dù cú pháp gọi có thể giống phương thức thông thường, nhưng hành vi thực tế (đa hình) chỉ xảy ra khi gọi thông qua con trỏ hoặc tham chiếu. * **Phương án 4: Gọi kèm từ khóa virtual** - Từ khóa `virtual` chỉ được sử dụng khi định nghĩa phương thức ảo trong lớp cơ sở, không phải khi gọi phương thức đó. Do đó, phương án 1 là chính xác nhất, mặc dù việc gọi qua tham chiếu cũng đúng, nhưng phương án này đề cập đến con trỏ đối tượng, là một cách sử dụng phổ biến và thể hiện rõ bản chất của lời gọi phương thức ảo trong ngữ cảnh đa hình.

Câu hỏi liên quan