Lập trình hướng đối tượng là:
A.
Lập trình hướng đối tượng là phương pháp lập trình cơ bản gần với mã máy.
B.
Lập trình hướng đối tượng là phương pháp đặt trọng tâm vào các đối tượng, nó không cho phép dữ liệu đặt một cách tự do trong hệ thống; dữ liệu được gói với các hàm thành phần.
C.
Lập trình hướng đối tượng là phương pháp mới của lập trình máy tính, chia chương trình thành các hàm; quan tâm đến chức năng của hệ thống.
D.
Lập trình hướng đối tượng là phương pháp đặt trọng tâm vào các chức năng, cấu trúc chương trình được xây dựng theo cách tiếp cận hướng chức năng.
Trả lời:
Đáp án đúng: B
Lập trình hướng đối tượng (OOP) là một phương pháp lập trình tập trung vào việc xây dựng các "đối tượng", mỗi đối tượng chứa dữ liệu (thuộc tính) và các hành vi (phương thức) liên quan đến dữ liệu đó. Đặc điểm nổi bật của OOP là tính đóng gói (encapsulation), cho phép dữ liệu và phương thức liên quan được gói gọn bên trong đối tượng, ngăn chặn truy cập trực tiếp từ bên ngoài, đảm bảo tính toàn vẹn và bảo mật của dữ liệu. Do đó, phương án 2 là đáp án đúng nhất vì nó mô tả chính xác bản chất và đặc điểm của lập trình hướng đối tượng, nhấn mạnh việc dữ liệu được gói gọn với các hàm thành phần.
Các phương án khác không chính xác vì:
- Phương án 1: Lập trình hướng đối tượng không gần với mã máy. Ngược lại, nó là một phương pháp lập trình cấp cao, trừu tượng hóa khỏi các chi tiết phần cứng.
- Phương án 3: Lập trình hướng đối tượng không chỉ chia chương trình thành các hàm, mà còn tổ chức chúng thành các đối tượng, tập trung vào cả dữ liệu và hành vi.
- Phương án 4: Lập trình hướng đối tượng tập trung vào đối tượng chứ không phải chức năng.