JavaScript is required

Khi xác định số đơn vị tổng thể mẫu cần điều tra, nếu không biết phương sai của tổng thể chung thì có thể

A.
Dùng khoảng biến thiên (toàn cự) để ước lượng.
B.
Lấy trung bình các phương sai của các lần điều tra trước.
C.
Lấy phương sai lớn nhất trong các lần điều tra trước.
D.
Dùng khoảng biến thiên (toàn cự) để ước lượng và lấy phương sai lớn nhất trong các lần điều tra trước.
Trả lời:

Đáp án đúng: D


Khi xác định kích thước mẫu cần thiết cho một cuộc điều tra, phương sai của tổng thể là một yếu tố quan trọng. Nếu không biết phương sai này, chúng ta có thể ước lượng nó bằng nhiều cách khác nhau. Phương án A: Dùng khoảng biến thiên (toàn cự) để ước lượng. Khoảng biến thiên (Range) là hiệu giữa giá trị lớn nhất và giá trị nhỏ nhất trong tập dữ liệu. Khoảng biến thiên có thể được sử dụng để ước lượng độ lệch chuẩn và từ đó suy ra phương sai. Đây là một phương pháp hợp lý. Phương án B: Lấy trung bình các phương sai của các lần điều tra trước. Nếu có dữ liệu từ các lần điều tra trước, việc tính trung bình phương sai có thể cho một ước tính tốt về phương sai hiện tại, giả sử tổng thể không thay đổi nhiều. Phương án C: Lấy phương sai lớn nhất trong các lần điều tra trước. Việc sử dụng phương sai lớn nhất từ các lần điều tra trước là một cách tiếp cận thận trọng để đảm bảo kích thước mẫu đủ lớn để đạt được độ chính xác mong muốn. Phương án D: Kết hợp cả hai phương pháp A và C. Đây là một cách tiếp cận toàn diện, sử dụng khoảng biến thiên để có một ước tính ban đầu và sau đó sử dụng phương sai lớn nhất từ các lần điều tra trước để đảm bảo tính thận trọng. Trong các phương án trên, phương án D là phù hợp nhất vì nó kết hợp cả việc ước lượng từ khoảng biến thiên và việc sử dụng thông tin từ các lần điều tra trước một cách thận trọng. Tuy nhiên, câu hỏi này có vẻ chưa đủ rõ ràng và có thể gây nhầm lẫn, vì cả A, B, C và D đều có thể được coi là các cách tiếp cận hợp lý tùy thuộc vào bối cảnh cụ thể. Nhưng do sự thận trọng nên đáp án D sẽ phù hợp nhất.

Câu hỏi liên quan