Trong y học cổ truyền, các yếu tố gây bệnh được phân loại theo thuộc tính âm dương. Hàn (lạnh) thuộc âm, còn Phong (gió), Thử (nóng), Táo (khô) thuộc dương.
Những phương thuốc gồm nhiều vị thuốc lạ, hiếm có, thường được sử dụng trong các trường hợp bệnh đặc biệt hoặc khó chữa, được gọi là "Kỳ phương". Các phương thuốc này thường được lưu truyền trong dân gian hoặc được các thầy thuốc giỏi sáng tạo ra.
Trong y học cổ truyền, sức khỏe được duy trì khi âm dương cân bằng. Khi âm dương mất cân bằng, cơ thể sẽ phát sinh bệnh tật. Do đó, đáp án C là chính xác nhất.
Hòe hoa tán là một bài thuốc cổ phương, có thành phần chính gồm Hòe hoa, Trắc bá diệp, Kinh giới tuệ (hoặc Hoa kinh giới) và Chỉ xác. Can Khương không nằm trong thành phần của bài thuốc này.
Câu hỏi này đề cập đến việc sử dụng thuốc có vị cay, tính mát để điều trị ngoại cảm phong nhiệt trong y học cổ truyền. Điều này liên quan đến việc cân bằng âm dương trong cơ thể. Khi cơ thể bị "nhiệt", ta cần dùng thuốc "mát" để làm giảm nhiệt, tức là điều chỉnh sự mất cân bằng âm dương. Quy luật Âm dương đối lập là quy luật thể hiện hai mặt đối lập của âm và dương, đồng thời chúng luôn luôn chế ước và đấu tranh lẫn nhau. Trong trường hợp này, "cay" và "mát" là hai thuộc tính đối lập được sử dụng để điều chỉnh sự mất cân bằng do "phong nhiệt" gây ra.