JavaScript is required

Khi rủi ro tiềm tàng và rủi ro kiểm soát được đánh giá là thấp thì

A.

Rủi ro kiểm toán ở khoản mục đó sẽ giảm đi

B.

Rủi ro phát hiện sẽ thấp

C.

Rủi ro phát hiện sẽ cao

D.

Rủi ro phát hiện sẽ không bị ảnh hưởng

Trả lời:

Đáp án đúng: C


Rủi ro kiểm toán (Audit Risk) là rủi ro mà kiểm toán viên (KTV) đưa ra ý kiến không phù hợp khi BCTC còn chứa đựng sai sót trọng yếu. Rủi ro kiểm toán là hàm số của ba loại rủi ro:

- Rủi ro tiềm tàng (Inherent Risk): Là rủi ro tiềm ẩn vốn có của một nghiệp vụ, một số dư tài khoản hoặc một loại sai sót có thể xảy ra khi xét riêng lẻ hoặc gộp chung lại trước khi xét đến bất kỳ biện pháp kiểm soát nội bộ nào.

- Rủi ro kiểm soát (Control Risk): Là rủi ro xảy ra sai sót trọng yếu đối với một nghiệp vụ, một số dư tài khoản hoặc một loại sai sót có thể xảy ra khi xét riêng lẻ hoặc gộp chung lại mà hệ thống kiểm soát nội bộ không thể ngăn chặn hoặc phát hiện và sửa chữa kịp thời.

- Rủi ro phát hiện (Detection Risk): Là rủi ro các thủ tục kiểm toán do KTV thực hiện không phát hiện được các sai sót trọng yếu đối với một nghiệp vụ, một số dư tài khoản hoặc một loại sai sót có thể xảy ra khi xét riêng lẻ hoặc gộp chung lại.

Mối quan hệ giữa các rủi ro được thể hiện qua công thức sau:

AR = IR * CR * DR

Trong đó:

- AR: Rủi ro kiểm toán

- IR: Rủi ro tiềm tàng

- CR: Rủi ro kiểm soát

- DR: Rủi ro phát hiện

Từ công thức trên, ta thấy khi rủi ro tiềm tàng (IR) và rủi ro kiểm soát (CR) được đánh giá là thấp thì để đảm bảo rủi ro kiểm toán (AR) ở mức có thể chấp nhận được, rủi ro phát hiện (DR) phải cao.

Câu hỏi liên quan