Khi nào bắt buộc phải Get... và Set.... Cho các biến?
Trả lời:
Đáp án đúng: D
Trong lập trình hướng đối tượng, việc sử dụng `Get...` (getter) và `Set...` (setter) cho các biến (thường là các thuộc tính của một lớp) là một phần quan trọng của việc đóng gói (encapsulation) và kiểm soát truy cập. Chúng không chỉ đơn thuần là cách để truy cập và thay đổi giá trị của biến. Dưới đây là phân tích chi tiết:
* **Đáp án A: Để các lớp kế thừa truy cập được:** Mặc dù các lớp kế thừa *có thể* truy cập các thuộc tính thông qua getter và setter, đây không phải là lý do *duy nhất* hoặc *chính* để sử dụng chúng. Nếu muốn lớp kế thừa truy cập trực tiếp, có thể sử dụng `protected` thay vì `private` và getter/setter.
* **Đáp án B: Để các phương thức trong lớp chứa các biến đó truy cập được:** Các phương thức trong cùng một lớp có thể truy cập trực tiếp các biến thành viên (fields) mà không cần getter và setter. Do đó, đây không phải là lý do chính.
* **Đáp án C: Để chỉ duy nhất lớp Program truy cập được:** Ngược lại, getter và setter thường được sử dụng để *cho phép* các lớp *khác* truy cập, chứ không phải giới hạn truy cập cho riêng lớp `Program`.
* **Đáp án D: Để các lớp khác truy cập được các thuộc tính tạo ra từ các biến:** Đây là đáp án chính xác nhất. Getter và setter cho phép các lớp khác *gián tiếp* truy cập và thay đổi giá trị của các biến (thông qua các thuộc tính). Điều này cho phép kiểm soát việc truy cập và sửa đổi dữ liệu, thực hiện các kiểm tra hợp lệ, và ẩn giấu cách triển khai bên trong của lớp. Nó đảm bảo tính đóng gói và bảo trì tốt hơn.
**Tóm lại:** Getter và setter được sử dụng chủ yếu để kiểm soát truy cập vào các biến của một lớp, cho phép các lớp khác truy cập thông qua các thuộc tính, đồng thời bảo vệ tính toàn vẹn của dữ liệu và cho phép thay đổi cách triển khai bên trong mà không ảnh hưởng đến các lớp khác sử dụng lớp đó.





