Đáp án đúng: C
Đất sét, đặc biệt là đất có thành phần hạt sét dưới 50%, có độ ổn định kém khi gặp nước, dễ bị trương nở và mất khả năng chịu lực. Do đó, nó không phù hợp cho các trường hợp nền đường có khả năng tiếp xúc với nước hoặc chịu tải trọng lớn.
* **A. Nền đường khô ráo, không bị ngập, chân nền đường thoát nước nhanh:** Trong điều kiện này, đất sét ít bị ảnh hưởng bởi nước nên vẫn có thể sử dụng được.
* **B. Nền đắp cao dưới 2m tính từ dưới lên:** Với nền đắp thấp, tải trọng tác dụng lên đất không quá lớn, đất sét có thể tạm chấp nhận được, tuy nhiên vẫn cần lưu ý đến khả năng thoát nước.
* **C. Khoảng giới hạn từ cao độ thiết kế xuống là 0,5m:** Đây là vị trí quan trọng, chịu tải trọng trực tiếp từ lớp mặt đường và xe cộ. Việc sử dụng đất sét ở vị trí này tiềm ẩn rủi ro lớn về sụt lún, đặc biệt khi gặp nước.
Như vậy, phương án C là trường hợp đất sét không nên được sử dụng nhất, vì nó nằm ngay dưới lớp mặt đường và chịu tải trọng trực tiếp. Tuy nhiên, cần xem xét đến yếu tố 'cả ba đáp án trên' (D). Vì câu hỏi yêu cầu chọn trường hợp **không được dùng**, và phương án C là rõ ràng nhất về việc không được dùng, nhưng A và B cũng cần cân nhắc kỹ về điều kiện cụ thể trước khi sử dụng đất sét. Trong điều kiện thực tế, dù nền đường khô ráo (A) hay nền đắp thấp (B), việc sử dụng đất sét vẫn tiềm ẩn rủi ro so với các loại vật liệu khác.
Do đó, đáp án đúng nhất là **C** vì nó chỉ ra tình huống mà việc sử dụng đất sét là bất lợi nhất và tiềm ẩn nhiều rủi ro nhất về mặt kỹ thuật và an toàn công trình. Tuy nhiên, cần lưu ý rằng, trong một số điều kiện nhất định, đất sét vẫn có thể được sử dụng (sau khi xử lý gia cố) cho các hạng mục khác của nền đường.