Độ cứng của hợp kim cứng rất cao, thường nằm trong khoảng 70-75 HRC. Các đáp án A và B đưa ra giá trị độ cứng thấp hơn nhiều so với độ cứng thực tế của hợp kim cứng.
Do đó, đáp án C là đáp án chính xác nhất.
Thép là hợp kim của sắt (Fe) và cacbon (C), trong đó hàm lượng cacbon quyết định các tính chất cơ học của thép như độ cứng, độ bền, độ dẻo, khả năng hàn,... Khi tăng hàm lượng cacbon, độ cứng và độ bền của thép tăng lên, nhưng độ dẻo và khả năng hàn giảm đi. Các nguyên tố khác như niken (Ni), lưu huỳnh (S),... cũng ảnh hưởng đến tính chất của thép nhưng không mang tính quyết định bằng cacbon.
Feα có cấu trúc mạng lập phương tâm khối (BCC). Trong cấu trúc này có 8 nguyên tử ở 8 đỉnh của hình lập phương (mỗi nguyên tử được chia sẻ cho 8 ô mạng) và 1 nguyên tử ở tâm hình lập phương. Vậy tổng cộng có 1 + 1 = 2 nguyên tử. Vì không có đáp án đúng, ta chọn câu trả lời gần đúng nhất.
Vật liệu phi kim được sử dụng rộng rãi vì nhiều lý do, bao gồm:
Dễ gia công: Nhiều vật liệu phi kim có thể dễ dàng được tạo hình và gia công thành các hình dạng khác nhau bằng các phương pháp như đúc, ép, hoặc cắt gọt.
Không bị oxy hóa: Một số vật liệu phi kim có khả năng chống lại quá trình oxy hóa, giúp chúng bền hơn trong môi trường khắc nghiệt.
Ít mài mòn: Một số vật liệu phi kim có độ cứng cao và khả năng chống mài mòn tốt, làm cho chúng phù hợp cho các ứng dụng đòi hỏi độ bền cao.
Vì vậy, đáp án D là đáp án chính xác nhất vì nó bao gồm tất cả các lý do trên.
Đura là một hợp kim của nhôm (Al) với một lượng nhỏ đồng (Cu), magiê (Mg) và mangan (Mn). Hợp kim này có đặc tính nhẹ, bền và dễ gia công, được sử dụng rộng rãi trong ngành hàng không và các ứng dụng kỹ thuật khác.