JavaScript is required

Định nghĩa “chất ô nhiễm khó phân hủy” theo Luật Bảo vệ môi trường 2020 là

A.

Chất hóa học hoặc tác nhân vật lý, sinh học mà khi xuất hiện trong môi trường vượt mức cho phép sẽ gây ô nhiễm môi trường.

B.

Chất ô nhiễm khó phân hủy được quy định trong Công ước Stockholm về các chất ô nhiễm hữu cơ khó phân hủy (say đây gọi là Công ước Stockholm).

C.

Vật chất ở thể rắn, lỏng, khí hoặc ở dạng khác được thải ra từ hoạt động sản xuất, kinh doanh, dịch vụ, sinh hoạt hoặc hoạt động khác.

D.

Chất ô nhiễm có độc tính cao, khó phân hủy, có khả năng tích lũy sinh học và lan truyền trong môi trường, tác động xấu đến môi trường và sức khỏe con người.

Trả lời:

Đáp án đúng: C


Theo Khoản 6 Điều 3 của Luật Bảo vệ môi trường 2020, "Chất ô nhiễm khó phân hủy là chất ô nhiễm có độc tính cao, khó phân hủy, có khả năng tích lũy sinh học và lan truyền trong môi trường, tác động xấu đến môi trường và sức khỏe con người." Phương án A: Định nghĩa này mô tả chất ô nhiễm nói chung, không phải chất ô nhiễm khó phân hủy. Phương án B: Định nghĩa này đề cập đến chất ô nhiễm khó phân hủy được quy định trong Công ước Stockholm, nhưng không phải là định nghĩa chung theo Luật Bảo vệ môi trường 2020. Phương án C: Định nghĩa này mô tả chất thải, không phải chất ô nhiễm khó phân hủy. Phương án D: Đây là định nghĩa chính xác về "chất ô nhiễm khó phân hủy" theo Luật Bảo vệ môi trường 2020.

Câu hỏi liên quan