Người có bệnh chóng mặt, da xanh, móng khô thường là biểu hiện bệnh ở tạng Tỳ. Tỳ chủ về vận hóa, sinh huyết. Nếu tỳ hư, không vận hóa được thủy cốc, huyết không đủ nuôi dưỡng cơ thể, sẽ gây ra các triệu chứng như chóng mặt, da xanh (do thiếu máu), móng khô, dễ gãy. Các tạng khác có liên quan đến các biểu hiện khác: Can chủ cân (liên quan đến gân cốt), Tâm chủ huyết mạch và thần chí (liên quan đến tim mạch và tinh thần), Thận chủ cốt tủy (liên quan đến xương và tủy sống).
Sử quân tử là vị thuốc được sử dụng để điều trị trừ giun, đặc biệt là giun đũa và giun kim. Các vị thuốc khác như Phục linh (lợi thủy, thẩm thấp, kiện tỳ, định tâm), Thần khúc (kiện tỳ, tiêu thực, hành khí) và Thương truật (táo thấp kiện tỳ, khu phong, tán hàn) không có tác dụng tẩy giun.
Các loại lá như bạc hà, hương nhu, tía tô, kinh giới đều chứa tinh dầu. Tinh dầu là thành phần quan trọng tạo nên tác dụng dược lý của các loại lá này trong việc xông hơi, giúp thông mũi, giảm nghẹt mũi và có tác dụng kháng khuẩn nhẹ. Các loại lá khác như hành, tỏi, tre, chanh, bưởi cũng có một số tác dụng nhưng không phải là nguồn tinh dầu chính trong nồi xông.
Trong y học cổ truyền, khi bốc thuốc thang, người ta thường dựa vào 'vị' của thuốc để phối hợp. Vị thuốc (tính vị) thể hiện dược tính của thuốc. Vị thuốc cay là một trong những vị cơ bản thường được cân nhắc khi phối hợp các vị thuốc khác để tạo ra một thang thuốc có tác dụng điều trị bệnh. Các vị khác như lạnh, mát, ấm cũng quan trọng, nhưng 'cay' là một vị thường gặp và có vai trò quan trọng trong nhiều bài thuốc.
Dầu Nhị Thiên Đường có thành phần chính bao gồm: Menthol, Methyl salicylate, Camphor, tinh dầu bạc hà, tinh dầu quế, và một số thành phần khác. Dầu hồ đào không phải là một thành phần của dầu Nhị Thiên Đường.