Chọn phát biểu sai.
A.
Buộc tất cả những ai xả chất thải đều trả cùng giá tiền cho mỗi đơn vị xả thêm sẽ đạt đến một sự phân bố hiệu quả kinh tế của chi phí kiểm soát chất thải
B.
Buộc tất cả những ai xả chất thải đều trả cùng giá tiền cho mỗi đơn vị xả thêm dẫn đến bất cứ một lượng chất thải nào được sinh ra cũng đã thu một chi phí nhất định để quản lý và kiểm soát nó
C.
Luật và cơ chế thường đưa đến hệ quả là tổng chi phí kiểm soát ô nhiễm cao hơn nhiều so với các công cụ kinh tế
D.
Luật và cơ chế thường cho kết quả là tổng chi phí kiểm soát ô nhiễm thấp hơn nhiều so với các công cụ kinh tế
Trả lời:
Đáp án đúng: D
Phương án D là sai. Luật và cơ chế thường dẫn đến tổng chi phí kiểm soát ô nhiễm cao hơn so với các công cụ kinh tế, vì chúng thường áp đặt các tiêu chuẩn cứng nhắc, không linh hoạt và không khuyến khích việc tìm kiếm các giải pháp chi phí thấp hơn. Các công cụ kinh tế, chẳng hạn như thuế ô nhiễm hoặc hệ thống mua bán phát thải, tạo động lực cho các công ty giảm ô nhiễm một cách hiệu quả nhất về chi phí, do đó thường dẫn đến tổng chi phí kiểm soát ô nhiễm thấp hơn.
Phương án A đúng vì việc áp dụng một mức giá thống nhất cho mỗi đơn vị chất thải khuyến khích những người gây ô nhiễm giảm lượng chất thải của họ cho đến khi chi phí giảm ô nhiễm cận biên bằng với giá phải trả. Điều này dẫn đến một sự phân bổ hiệu quả về mặt kinh tế, nơi mà những người có chi phí giảm ô nhiễm thấp hơn sẽ giảm nhiều hơn, và những người có chi phí cao hơn sẽ giảm ít hơn.
Phương án B đúng vì khi tất cả những người xả thải đều phải trả tiền cho mỗi đơn vị xả thải, thì bất kể lượng chất thải được sinh ra, nó đều đi kèm với chi phí quản lý và kiểm soát tương ứng.
Phương án C đúng vì Luật và cơ chế thường đưa đến hệ quả là tổng chi phí kiểm soát ô nhiễm cao hơn nhiều so với các công cụ kinh tế do tính thiếu linh hoạt và không khuyến khích cải tiến công nghệ.