JavaScript is required

Cặp qui chế không phân biệt đối xử (MFN, NT) chưa mang lại bình đẳng thực sự, bởi vì:

A.

Cặp qui chế MFN – NT mới chỉ tạo điều kiện cạnh tranh bình đẳng về mặt giá cả, chưa bao hàm sự bình đẳng trong cạnh tranh về chất lượng sản phẩm

B.

Cặp qui chế MFN – NT được vận dụng như nhau cho 2 quốc gia chưa ngang nhau về trình độ công nghiệp hóa và năng lực cạnh tranh

C.

Các thành viên cũ vẫn phân biệt đối xử với các thành viên mới

D.
WTO vẫn công nhận các thỏa thuận khu vực
Trả lời:

Đáp án đúng: B


Câu hỏi này kiểm tra sự hiểu biết về các hạn chế của nguyên tắc Tối huệ quốc (MFN) và Đối xử quốc gia (NT) trong thương mại quốc tế. Mặc dù hai nguyên tắc này hướng tới việc tạo ra một sân chơi bình đẳng, nhưng trên thực tế, sự khác biệt về trình độ phát triển và năng lực cạnh tranh giữa các quốc gia có thể làm giảm hiệu quả của chúng.

Phương án A không chính xác vì cặp quy chế MFN và NT tập trung vào việc không phân biệt đối xử giữa các sản phẩm/dịch vụ tương tự, không trực tiếp giải quyết vấn đề cạnh tranh về chất lượng sản phẩm.

Phương án B là đáp án chính xác. Nguyên tắc MFN và NT áp dụng như nhau cho tất cả các quốc gia thành viên WTO, bất kể trình độ phát triển của họ. Điều này có nghĩa là các quốc gia đang phát triển với năng lực cạnh tranh còn hạn chế phải đối mặt với sự cạnh tranh từ các quốc gia phát triển hơn, những quốc gia có lợi thế về công nghệ, vốn và quy mô sản xuất. Vì vậy, việc áp dụng bình đẳng các quy tắc này có thể không mang lại kết quả công bằng trên thực tế.

Phương án C không hoàn toàn đúng vì WTO có cơ chế để đảm bảo sự tuân thủ của các thành viên, và việc phân biệt đối xử giữa các thành viên cũ và mới không được phép.

Phương án D không phải là lý do chính khiến cặp quy chế MFN và NT không mang lại bình đẳng thực sự. WTO cho phép các thỏa thuận khu vực (ví dụ: các khu vực thương mại tự do, liên minh thuế quan) với điều kiện là chúng không tạo ra rào cản thương mại lớn hơn đối với các nước không phải là thành viên.

Câu hỏi liên quan