Nhận định về các phương pháp ghi nhận chi phí đi vay theo IPSAS 5:
Theo phương pháp chuẩn, chi phí đi vay không bao giờ được vốn hóa.
Theo phương pháp chuẩn, chi phí đi vay được ghi nhận là một khoản chi phí trong kỳ trong mọi tình huống.
Theo phương pháp thay thế cho phép, chi phí đi vay không bao giờ được vốn hóa.
Theo phương pháp thay thế cho phép, về cơ bản chi phí đi vay được ghi nhận chi phí phát sinh trong kỳ, trừ trường hợp được vốn hóa.
Nhận định không đúng về các phương pháp ghi nhận chi phí đi vay theo IPSAS 5 là:
Trả lời:
Đáp án đúng: C
Theo IPSAS 5, có hai phương pháp ghi nhận chi phí đi vay: phương pháp chuẩn (benchmark treatment) và phương pháp thay thế (allowed alternative treatment).
* **Phương pháp chuẩn:** Chi phí đi vay được ghi nhận là chi phí trong kỳ mà nó phát sinh. Điều này có nghĩa là nhận định (2) là đúng. Do đó, (1) cũng đúng vì chi phí đi vay không bao giờ được vốn hóa theo phương pháp này.
* **Phương pháp thay thế:** Chi phí đi vay được vốn hóa nếu nó liên quan trực tiếp đến việc mua sắm, xây dựng hoặc sản xuất một tài sản đủ tiêu chuẩn. Nếu không, chi phí đi vay vẫn được ghi nhận là chi phí trong kỳ. Điều này có nghĩa là nhận định (4) là đúng. Do đó, (3) cũng đúng vì chi phí đi vay có thể được vốn hóa trong một số trường hợp nhất định.
Vì câu hỏi yêu cầu tìm nhận định không đúng, và tất cả các nhận định đều đúng (tức là không có nhận định nào sai), ta cần xem xét lại câu hỏi. Câu hỏi có vẻ đang kiểm tra sự hiểu biết về việc áp dụng từng phương pháp, và muốn tìm phát biểu *mâu thuẫn* với bản chất của phương pháp đó. Do đó, ta cần tìm phát biểu nào *không phù hợp* với phương pháp được mô tả.
(1) và (3) đều có tính tuyệt đối ("không bao giờ"), trong khi (2) và (4) thì mềm dẻo hơn.
Nhận định (4) gần đúng nhất nhưng không hoàn toàn chính xác vì nó có thể gây hiểu nhầm là chi phí đi vay *luôn luôn* được ghi nhận là chi phí trừ khi được vốn hóa. Thực tế là, theo phương pháp thay thế, việc vốn hóa chỉ áp dụng cho tài sản đủ tiêu chuẩn, còn lại vẫn ghi nhận vào chi phí. Do đó, câu này có thể gây nhầm lẫn nhiều nhất, và có lẽ là đáp án mà người ra đề hướng tới. Tuy nhiên, nhận định này vẫn không *sai*. Do đó, đây là một câu hỏi không tốt vì không có đáp án đúng thực sự. Tuy nhiên, nếu *bắt buộc* phải chọn, ta sẽ chọn D vì nó có khả năng gây hiểu lầm cao nhất.
Tuy nhiên, cần lưu ý rằng, câu hỏi này không có đáp án đúng một cách tuyệt đối.





