Nếu theo lệnh “Chỉ được phép cạo cho tất cả những người và chỉ những người không tự cạo”, thì anh thợ cạo có được phép cạo cho mình hay không?
Đáp án đúng: D
Đây là một biểu nghịch lý kinh điển, gặp trong lý thuyết tập hợp và logic. Giả sử anh thợ cạo tự cạo cho mình, theo lệnh thì anh ta không được phép cạo cho mình (vì chỉ cạo cho người không tự cạo). Nếu anh ta không tự cạo cho mình, theo lệnh thì anh ta phải cạo cho mình (vì phải cạo cho tất cả những người không tự cạo). Vậy nên, không có đáp án nào phù hợp, vì lệnh đã tự mô thuẫu. Do đó, A), B), C) đều sai.
Câu hỏi liên quan
* Mỗi ông thợ cắt tóc đều được cắt tóc bởi hai người còn lại.
* Tay nghề của một người thợ được đánh giá qua kiểu tóc mà người đó cắt cho người khác.
Suy luận:
* Ông Y được cắt đẹp: Điều này cho thấy có một thợ cắt tóc giỏi cắt cho ông Y. Đồng thời, tháng sau ông Y lại bị cắt xấu nên tay nghề của ông Y không thể là giỏi.
* Ông X được cắt trung bình: Điều này cho thấy cả hai người thợ còn lại đều không phải là thợ giỏi (vì nếu một trong hai người là thợ giỏi thì ông X phải được cắt đẹp).
* Ông Z bị cắt xấu: Điều này cho thấy có một thợ cắt tóc vụng cắt cho ông Z. Tháng sau ông Z được cắt trung bình, chứng tỏ tay nghề của ông Z không phải là vụng.
Từ các suy luận trên, ta có thể kết luận:
* Ông Y được cắt đẹp ở tháng đầu, chứng tỏ tháng đó ông Z cắt cho ông Y và ông Z là thợ giỏi. Đồng thời, ông Y không thể là thợ giỏi do tháng sau bị cắt xấu.
* Ông X được cắt trung bình, chứng tỏ cả ông Y và ông Z không ai là thợ giỏi. Vì ông Z đã là thợ giỏi nên ông Y phải là thợ trung bình.
* Ông Z bị cắt xấu ở tháng đầu, chứng tỏ ông X cắt cho ông Z và ông X là thợ vụng.
Vậy đáp án đúng là: Z – thợ cắt đẹp; X – thợ cắt xấu; Y – thợ cắt trung bình (đảo vị trí đáp án B)
* Giả định 1: Nếu hắn biết hát, hắn đã không chửi.
* Giả định 2: Hắn không biết hát.
* Kết luận: Vì vậy, hắn chửi.
Mô hình này tuân theo cấu trúc của tam đoạn luận (TĐL) giả định (hypothetical syllogism), trong đó các tiền đề là các mệnh đề giả định "nếu... thì...". Tuy nhiên, tính hợp logic của suy luận này có thể bị nghi ngờ. Việc không biết hát có thể là một trong nhiều nguyên nhân dẫn đến việc chửi, chứ không phải là nguyên nhân duy nhất hay tất yếu. Người ta có thể chửi vì nhiều lý do khác (tức giận, thất vọng, v.v.) ngay cả khi họ biết hát.
Do đó, đáp án chính xác là C. Tam đoạn luận giả định, không hợp lôgích.
* Tiền đề 1: Nếu nó sống, thì đó là một chuyện màu nhiệm.
* Tiền đề 2: Chuyện màu nhiệm không còn xảy ra ở thế giới này.
* Kết luận (ẩn): Vậy nên, nó không sống (hoặc nó đã chết).
Phân tích tính hợp lôgích: Tam đoạn luận này hợp lôgích vì nó tuân theo quy tắc của phép kéo theo trong lôgích học. Nếu P kéo theo Q, và Q sai, thì P cũng phải sai. Trong trường hợp này, P là "nó sống" và Q là "chuyện màu nhiệm xảy ra". Vì Q (chuyện màu nhiệm xảy ra) là sai, nên P (nó sống) cũng phải sai. Do đó, lập luận này hợp lý.
Như vậy, đáp án đúng là C.
Mệnh đề đầu tiên: "Không hiệp ý thì đã chẳng đến đây" có thể hiểu là "Nếu không hiệp ý, thì không đến đây".
Mệnh đề thứ hai: "Đã đến đây tức là không ai không hiệp ý" có thể hiểu là "Nếu đến đây, thì tất cả đều hiệp ý".
Suy luận này hợp lôgích vì nó tuân theo quy tắc của phép kéo theo: nếu P kéo theo Q và Q kéo theo R, thì P kéo theo R. Ở đây, P là "đến đây", Q là "hiệp ý", và suy luận đi từ "đến đây" đến "hiệp ý", do đó nó hợp lôgích. Vì vậy, đáp án D là đáp án đúng.
Các đáp án khác không phù hợp vì:
- Đáp án A, B, C: Tam đoạn luận (TĐL) là một hình thức suy luận khác, có cấu trúc gồm hai tiền đề và một kết luận. Đoạn văn trên không có cấu trúc này.
- Đáp án C: suy luận này hoàn toàn hợp logic.
Phân tích câu nói của X: "Lúc nào mình không nói dối thì cậu cũng không nói dối". Câu này tương đương với "Nếu X nói thật thì Y nói thật". Điều này có nghĩa là nếu X nói dối, Y có thể nói thật hoặc nói dối.
Phân tích câu nói của Y: "Lúc nào mình nói dối thì cậu cũng nói dối". Câu này tương đương với "Nếu Y nói dối thì X nói dối". Điều này có nghĩa là nếu Y nói thật, X phải nói thật.
Giả sử X nói thật, thì theo câu nói của X, Y cũng phải nói thật. Điều này không mâu thuẫn với câu nói của Y (vì nếu Y nói thật thì X cũng phải nói thật).
Giả sử X nói dối, thì Y có thể nói thật hoặc nói dối. Nếu Y nói thật, X phải nói thật (mâu thuẫn với giả thiết X nói dối). Vậy Y phải nói dối. Khi X và Y cùng nói dối, các mệnh đề của họ đều đúng.
Vậy, X và Y hoặc cùng nói dối hoặc cùng nói thật.

Bộ Đồ Án Tốt Nghiệp Ngành Trí Tuệ Nhân Tạo Và Học Máy

Bộ 120+ Đồ Án Tốt Nghiệp Ngành Hệ Thống Thông Tin

Bộ Đồ Án Tốt Nghiệp Ngành Mạng Máy Tính Và Truyền Thông

Bộ Luận Văn Tốt Nghiệp Ngành Kiểm Toán

Bộ 370+ Luận Văn Tốt Nghiệp Ngành Kế Toán Doanh Nghiệp

Bộ Luận Văn Tốt Nghiệp Ngành Quản Trị Thương Hiệu
ĐĂNG KÝ GÓI THI VIP
- Truy cập hơn 100K đề thi thử và chính thức các năm
- 2M câu hỏi theo các mức độ: Nhận biết – Thông hiểu – Vận dụng
- Học nhanh với 10K Flashcard Tiếng Anh theo bộ sách và chủ đề
- Đầy đủ: Mầm non – Phổ thông (K12) – Đại học – Người đi làm
- Tải toàn bộ tài liệu trên TaiLieu.VN
- Loại bỏ quảng cáo để tăng khả năng tập trung ôn luyện
- Tặng 15 ngày khi đăng ký gói 3 tháng, 30 ngày với gói 6 tháng và 60 ngày với gói 12 tháng.